Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

The Poem

'Em mệt rồi không nói nổi lời yêu'

Sự im lặng trong tình yêu thật đáng sợ. Nó mang dự cảm của tan vỡ. Bài thơ "Em mệt rồi không nói nổi lời yêu" của Nguyễn Thiên Ngân là dòng trạng thái ấy.

Em mệt rồi không nói nổi lời yêu?

Cứ giấu mãi điều gì sau mắt thẳm

Mặc cho tôi với cuộc tình mê đắm

Thề non cao rồi lại đến sông dài

Em mệt rồi không nói nổi lời yêu

Những chuyện cũ cũng không còn muốn nhắc

Quá khứ em là những chiều yên lặng

Tôi ngồi nghe tiếng rạn tim mình

Em mệt rồi không nói nổi lời yêu

Sợ hứa điều gì rồi sau này quên mất?

Sợ không thành, rồi lòng em dằn vặt

Sợ hẹn thề như sóng sợ xa khơi?

Nên tôi ngồi đong đếm lại tôi

Liệu có phải mình đầu môi chót lưỡi?

Rồi có thể ngày mai mùa thay màu nắng mới

Tôi nói gì với tình cũ trùng khơi?

Đời sẽ nhìn tôi như một tên phản phúc

Không biết yêu thương những thứ đã nuôi mình

(Tình yêu ấy đã gọi tôi thức dậy

Bay lên trời cùng với niềm tin)

Tôi sẽ phải đi lang thang cuối đất cùng trời

Như gã Do Thái bị Chúa Trời xử phạt

Và ký ức sẽ chém tôi nhiều nhát

Những lời yêu sẽ đóng băng trên môi

Những viễn cảnh kinh hoàng nào có thể cản ngăn tôi

Nói lời yêu em

Như mãi là đầu-tiên-và-duy-nhất?

Em mệt rồi, thôi để mình tôi

Tôi sẽ yêu em gấp đôi, ba hay bốn lần đáng-ra-tôi-phải

Quá khứ nào cũng thành chuyện thiêng liêng

Em cứ giữ những điều em cần lại…

Lời bình

Điều quan trọng nhất của một bài thơ là phải có tứ thơ. Tứ thơ là sự hòa điệu của ý - tình (cấu tứ) được triển khai thông qua hình tượng, ngôn ngữ, nhịp và giọng điệu. Trong bài thơ này của Nguyễn Thiên Ngân, tứ thơ được khởi đi bằng những băn khoăn đang xâm chiếm tâm hồn nhân vật trữ tình (Tôi) trước sự lặng im của người tình (Em).

Nỗi băn khoăn ấy hiện hình thành những câu hỏi, những dự cảm hay đoán định. Có phải em mệt, em sợ trước những điều bất trắc, phôi pha, tan vỡ? Có phải tôi “chót lưỡi đầu môi?”. Tôi sẽ nói gì, sẽ yêu em như thế nào? Những câu hỏi mang nhịp điệu của con sóng cứ không thôi miết lên bãi bờ im lặng.

Bài thơ là lời tự thuật từ trái tim đơn phương hoặc một dự cảm đơn phương. Em mệt rồi và có thể buông tay, còn tôi, trước những viễn cảnh kinh hoàng vẫn muốn nói yêu em: “Như mãi là đầu-tiên-và-duy-nhất”. Thế nhưng, ẩn sâu trong yêu tin ấy là bi kịch đọa đày, đớn đau và hạnh phúc. Thôi, cứ để mình tôi!

Có nhau mà cô đơn

Nguyễn Thiên Ngân được giới trẻ biết đến khá nhiều. Thơ của cô gần với tâm hồn thế hệ trẻ hôm nay.

Vẫn muốn cầm bàn tay ấy và mơ

Nguyễn Thiên Ngân đoạt giải nhất cuộc thi viết "Chân dung tuổi mới lớn" năm 17 tuổi.

Nguyễn Thiên Ngân

Nguồn ảnh: jcomp/freepik

Bạn có thể quan tâm